Google
 
WWW This blog

Saturday, April 30, 2005

The sound of music - A review.

The Sound of Music – Giai điệu của niềm hạnh phúc.

Poster

The sound of music - A movie reviewed by Exorcist. All rights rerserved. Email: tuexorcist@yahoo.com
Rating: Four stars
Thể loại: Musical/Family/Drama.
Năm sản xuất: 1965
Hãng sản xuất: Twentieth Century Fox Pictures.
Thời lượng phim: 174 phút.
Đạo diễn: Robert Wise
Kịch bản: Ernest Lehman, dựa trên tiểu thuyết “The Trapp Family Singers” của Maria Augusta Trapp.
Các diễn viên chính: Julie Andrews (vai Maria), Christopher Plummer (vai thuyền trưởng Von Trapp), Eleanor Parker (vai nữ nam tước), Richard Haydn (vai Max Detweiler), Chamian Carr (vai Liesl), Heather Menzies (vai Louisa), Nicholas Hammond (vai Friedrich), Duane Chase (vai Kurt), Angela Cartwright (vai Brigitta), Debbie Turner (vai Marta), Kym Karath (vai Gretl) …
***
Đã rất nhiều lần tớ định viết review cho bộ phim này rồi, nhưng đều phải bỏ dở giữa chừng. Không phải là không muốn viết, căn bản chỉ sợ mình viết không toát lên được hết những gì mình muốn nói về bộ phim này. Đây là bộ phim mà tớ yêu thích nhất từ trước tới nay, exactly number one. Viết về thứ mình yêu thích và đam mê như thế mà viết dở thì chán vô cùng, thà đừng viết còn hơn. Kể ra thì cũng khối người bảo thích những kiểu phim như thế này thì có vẻ girlish thế nào ấy, nhưng chó cứ sủa đoàn người cứ đi, nhỉ ? Cũng bởi đây là fav movie, cho nên cách viết review cũng sẽ có phần nghiêng về đánh giá chủ quan, thỉnh thoảng lại chen vào một số đoạn phát biểu cảm nghĩ hoặc đại loại như vậy, mọi người thông cảm nếu có gì gọi là overrate :-D.

Seven notes

children

Ý định làm một bộ phim về gia đình Von Trapp được các nhà làm phim Hollywood nhen nhóm vào cuối những năm 50s và đầu 60s. Hai năm sau khi câu chuyện về gia đình thuyền trưởng Von Trapp đã được đưa lên sân khấu Broadway, hãng Paramount Pictures đã có ý định mời Audrey Hepburn thủ vai Maria để bấm máy “The Sound of Music”. Do Audrey Hepburn đã từ chối nên Paramount Pictures đành xếp lại dự định đó. (Ý kiến riêng một tí ở đây - exorcist nghĩ là Audrey đóng vai Maria có lẽ không hợp lý lắm, nếu mà có đóng thì lại rơi vào tình trạng phải nhờ một người hát thế - giọng hát của Audrey có âm vực không được tốt – lại giống tình trạng của bộ phim My Fair Lady. Trong khi đó thì Julie Andrews dường như sinh ra là để đóng phim ca nhạc – năm trước đó thì chính Audrey (vai Eliza trong My Fair Lady) đã bị Julie Andrews lấy mất giải OSCAR dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất với vai Mary Poppins (trong bộ phim cùng tên)). Có lẽ Paramount Pictures sẽ phải hối tiếc về quyết định này vì vào những ngày cuối tháng sáu đầu tháng bảy năm 1964, hãng phim Twentieth Century – Fox đã mời đạo diễn Robert Wise bấm những thước phim đầu tiên của “The Sound of Music” – sau đó giật luôn 5 giải OSCAR năm 1965 trong đó có 2 giải lớn là “Phim hay nhất” và “Đạo diễn xuất sắc nhất” cả một giải tất yếu là “Âm nhạc hay nhất” nữa. Hai giải OSCAR còn lại là “Biên kịch hay nhất” và “Âm thanh hay nhất”. Không những thế, từ sau khi xuất xưởng cho đến bây giờ thì “The Sound of Music” đã và đang trở thành một trong những bộ phim được yêu thích rộng rãi trên toàn thế giới, không phân biệt lứa tuổi, giới tính, quốc tịch …
edelweiss


Nói sơ qua một chút về cốt truyện của “The Sound of Music” nhỉ. Trong “The Sound of Music”, kịch bản xoay quanh câu chuyện của Maria (Julie Andrews) – một cô gái trẻ đang chuẩn bị tinh thần trở thành một ma-xơ trong tu viện vùng Salzburg – cuối cùng thì cô lại tìm thấy cuộc sống đích thực của mình không phải là bên trong bốn bức tường nhà dòng mà là một cuộc sống của một người vợ cũng như một người mẹ. Cho dù Maria được nuôi dưỡng và lớn lên trong tu viện, các nữ tu sĩ ở đây vẫn cảm thấy cô không thích hợp lắm với công việc phụng sự Chúa Trời (chán òm ). Maria thuộc típ người tràn trề sinh lực, luôn ca hát và hoạt động suốt ngày (có thể thấy rõ điều này qua bài hát “Maria” được các nữ tu sĩ trình bày trong phim ). Để kiểm chứng lại những gì mình nghĩ, mẹ bề trên ở tu viện quyết định gửi Maria đến làm bảo mẫu cho lũ trẻ nhà thuyền trưởng Von Trapp – một lũ trẻ không được giáo dục đúng cách và nghịch như quỷ. Những phiền toái mà lũ trẻ mang lại cho Maria cũng như cách mà cô dùng để chinh phục được tình yêu của chúng được xử lý khá nhẹ nhàng và thuyết phục. Khi thu phục được lũ trẻ thì một điều tất nhiên là Maria cũng chinh phục được nốt trái tim của thuyền trưởng Von Trapp. Những trục trặc nho nhỏ cản trở mọi việc tiến triển một cách thuận lợi thỉnh thoảng xảy ra trong phim, chẳng hạn như việc thuyền trưởng Von Trapp bị Đức quốc xã triệu tập lại vào quân đội, gia đình trốn chạy ra sao ... tất cả đều được các nhà làm phim giải quyết khá tài tình và mang màu sắc hài hước. Hì hì, công nhận là cốt truyện thì có cái gì đó girlish thật , nhưng quan trọng là nó đã được các nhà làm phim xử lý một cách hoàn hảo bằng âm nhạc và tài năng của họ.
So long, farewell
Nếu xét về khía cạnh âm nhạc, thì phải nói là âm nhạc của “The Sound of Music” là tuyệt vời. Các bài hát, các bản nhạc trong phim theo ý kiến riêng của tớ là cực kỳ hay và ấn tượng. Do bộ phim lấy bối cảnh là vùng Salzburg nước Áo cho nên hầu hết các bài hát đều theo điệu Valse cả. Đối với riêng tớ thì các bài hát trong bộ phim này còn có tác dụng làm cho con người ta quên đi nỗi buồn, yêu đời và trẻ trung hơn. Một ví dụ đơn giản và điển hình đó chính là bài “The Lonely Goatherd”, khi nghe và xem trình bày ca khúc này thì đến người khó tính nhất chắc cũng phải ngoác miệng ra mà cười. Rồi còn biết bao ca khúc nữa, như “Maria”, “Do Re Mi”, “My favorite things”… các bạn thử xem phim rồi sẽ biết. Hơn thế nữa, các nhà làm phim đã dùng chính những ca từ của các bài hát làm lời thoại cho một số trường đoạn, và điều này đã đem lại thành công mỹ mãn. Với tình yêu nồng nhiệt nhưng vẫn còn có chút gì đó trẻ con giữa Rolfe (Daniel Truhitte) và Liesl (Chamian Carr) thì lời thoại sẽ là ca khúc “Sixteen Going On Seventeen”. Tình yêu đằm thắm và từng trải giữa thuyền trưởng Von Trapp và Maria thì sẽ được thấy qua ca khúc “Something Good”, còn ca khúc “Do Re Mi” được dùng để dẫn dẵt bọn trẻ đến với những nốt nhạc đầu tiên, ca khúc “So Long, Farewell” được dùng để tạm biệt mọi người … Âm nhạc chính là phương pháp hữu hiệu mà Maria đã chinh phục được bầy trẻ, bởi âm nhạc mang lại niềm vui và sinh khí cho ngôi nhà. Trong bộ phim, chính thuyền trưởng Von Trapp đã thừa nhận điều này khi nói với Maria: “You bring music to the house. I’ve forgotten.” Cũng không thể nhắc đến vũ điệu được sử dụng trong bộ phim này - chúng đẹp đến ngỡ ngàng, cho dù đó là điệu valse cổ vùng Salzburg giữa Maria và thuyền trưởng Von Trapp hay là những bước nhảy như ba lê của Liesle và Rolfe khi tỏ tình với nhau. Một điều cũng đáng lưu ý là hầu hết các giọng hát trong phim đều chính là của các diễn viên thủ vai, ngoại trừ giọng hát của thuyền trưởng Von Trapp thì không phải do Christopher Plummer thể hiện mà do Bill Lee hát thế.
The lonely goatherd
“The Sound of Music” không được bấm máy trong trường quay tại Hollywood giống các bộ phim khác, mà nó được quay tại các địa điểm khác nhau ở chính Salzburg. Điều này làm cho hình ảnh của bộ phim tự nhiên hơn và tất nhiên là đẹp hơn nhiều so với các bộ phim làm ở trường quay (có thể so sánh với “Singin’ In The Rain”). Những khung cảnh thơ mộng của vùng Salzburg đã góp phần nào đó đối với thành công của bộ phim.

Something good

Về diễn xuất của các vai trong phim thì không có gì đáng bàn cãi. Tuy các vai diễn trong phim thật sự không có nhiều đất để diễn nhưng tất cả các diễn viên đều thể hiện thành công nhiệm vụ của mình. Nhất là các vai Maria và lũ trẻ con nhà Von Trapp. Vai cô bé Gretl do Kym Karath có lẽ được nhiều người xem nhớ đến nhất, một phần chắc vì hình ảnh đáng yêu khi Gretl hát những câu cuối cùng trong bài So Long, Farewell trên bậc cầu thang, và những lời hát cũng dễ thương vô cùng: «The Sun has gone to bed and so must I. Goodbye...» Julie Andrews thì dường như cô đóng phim ca nhạc là một bản năng, từ những vai diễn trên sân khấu Broadway như trong «Camelot» đến điện ảnh Hollywood như trong «Mary Poppins» và «The Sound of Music» đều xuất sắc. Tuy không nhận được giải cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng Julie Andrews đã được thừa nhận với giải Quả cầu vàng dành cho nữ diễn viên đóng phim ca nhạc xuất sắc nhất, đó là lẽ dĩ nhiên.

When a dog bites..

Với tớ, có lẽ «The Sound of Music» luôn luôn là bộ phim yêu thích nhất, đơn giản vì mỗi lần xem nó, tớ đều cảm thấy vui vẻ và yêu đời. Tháng nào hầu như tớ cũng xem lại, trừ những lúc nó không có ở nhà vì bị người khác mượn. Không có nhiều bộ phim khiến người xem có cảm giác như thế, nhất là những bộ phim được xuất xưởng trong những năm gần đây. 174 phút cho một bộ phim, nghe ra thì có vẻ hơi dài, nhưng nếu như bạn yêu âm nhạc cũng như muốn có những giây phút thoải mái và vui vẻ thì chúng lại trở nên chẳng thấm tháp gì. Một bộ phim mà có thể cả gia đình lúc nào cũng có thể quây quần bên nhau xem, một bộ phim mà có thể được các thế hệ trong một gia đình kể lại cho nhau, một bộ phim cũng thích hợp cho các đôi đang trong thời kỳ tán tỉnh nhau ... nói chung là một bộ phim xứng đáng có mặt trong mọi danh sách các bộ phim hay nhất của mọi thời đại. A movie of all time ever! A must - see movie! Highly recommended!
5h30’ AM GMT+7:00,
April 10, 2004

0 Comments:

Post a Comment

<< Home