Google
 
WWW This blog

Wednesday, June 28, 2006

comic soccer

Tuesday, December 13, 2005

Nhung chiec anh ky niem...

Những chiếc ảnh kỷ niệm...


Chiều nay em lục tung cả căn phòng mình lên để tìm lại những tấm ảnh kỷ niệm. Sự đời thật buồn cười, khi mình không cần thì nó cứ hiển hiện ra trước mắt, đến khi mình cần thì nó lại lẩn trốn đi nơi nào mất. Nó, một quyển sách cũ, một hạnh phúc mong manh, một tình yêu chớm nở...và nó, đối với em bây giờ là những tấm ảnh của ngày xưa...ngày xưa, có lẽ em không bao giờ trở lại được với nó nữa rồi...


Một con bé răng sún, sau trận ốm lên sởi đầu còn lởm chởm được vài sợi tóc, ngồi cười toe toét ở công viên. Không ai trông thấy bức ảnh năm 1 tuổi ấy của em mà lại không buồn cười và buông một câu nhận xét: sao giống con trai thế? Nụ cười vô tư ấy, nào bây giờ em còn tìm lại được ngay cả trong chính bản thân mình? Em đã vô tình đánh mất nó rồi, như em đã vô tình đánh mất những hình ảnh ghi lại thời gian...

Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn hả anh?

Em bây giờ vẫn hay cười, cười nhiều là đằng khác, có khắt khe quá chăng khi bảo mình là một cái máy biết cười? nhưng đằng sau những nụ cười ấy...nào ai biết được là gì? Mỗi lần lòng đối mặt với lòng, mỗi lần thức khuya một mình... là mỗi lần em lại thấy sống mũi cay cay và cổ họng nghẹn cứng không nói nên lời. Đêm quá yên tĩnh, tim em lại quá trống rỗng để đập cùng cái nhịp không lời của đêm tối ấy.


"Don't cry, don't cry" đã bao lần nghe đi nghe lại lời bài hát này, đã bao lần tự nhủ lòng không được khóc, nhưng, cho đến bao giờ em mới không khóc một mình nữa hả anh?

Wednesday, December 07, 2005

Tinh xa.

Tình xa

***

Bao giờ
mình lại gặp nhau ?
Hình như lúc ấy
hoa đào đã phai.
Cuộc đời
còn lắm chông gai
Nhiều khi anh sợ
nhỡ...
hai chúng mình...

Việc của em
việc của anh
Lỡ
bao kế hoạch
ta dành cho nhau...
Muốn gặp em
nói một câu
Vậy mà
mong ước bấy lâu
chưa thành...

Còn nhiều
vất vả chông chênh
Nhiều trở ngại
đợi chúng mình vượt qua.
Một ngày nào đó,
không xa
Sẽ là mái ấm,
có ta
có mình...


28/03/2005.

Saturday, November 12, 2005

Xa khoi...


Tặng em yêu...

Đối với nhiều người yêu nhạc, Nguyễn Tài Tuệ là một cái tên có lẽ không quen thuộc lắm. Thực ra tớ cũng chỉ biết có hai bài của ông, đó là "Xa khơi" và "Tiếng hát giữa rừng Pắc Bó". Bài viết này xin được dành cho "Xa khơi" và dành cho em, người hát cho tôi nghe bằng những dòng chữ trên MSN.

"Xa khơi" được nhạc sĩ Nguyễn Tài Tuệ viết vào năm 1961, cho đến bây giờ vẫn được coi là một trong những đỉnh cao của nền âm nhạc cách mạng Việt Nam, cái thứ âm nhạc vẫn được gọi bằng cái tên dân dã là nhạc đỏ. Nhạc sĩ Nguyễn Tài Tuệ nói về hoàn cảnh sáng tác của bài hát như thế này:

Trích dẫn:
Những năm 1956-1957, tôi đã đi thực tế ở khu vực cầu Hiền Lương, sông Cửa Tùng và đảo Cồn Cỏ... Nhà thơ Lưu Trọng Lư dẫn đầu đoàn văn nghệ sĩ, chúng tôi sống ở bên này sông Bến Hải hàng tháng trời. Lúc đó, khó khăn chồng chất, đất nước bị chia cắt gây nên thảm cảnh chiều chiều, vợ ra bến ngóng chồng, ông ra sông ngóng cháu từ phía bên kia. Những đôi trai gái chưa kịp cưới nhau đã phải chia lìa để cứ chiều chiều đứng bên này khoát nón sang bên kia gọi nhau mà không thể gần nhau được. Tôi tự hỏi mình, ngoài biển kia con cá nục đến con cá măng còn đi đi lại lại, bay nhảy thoải mái giữa 2 miền, tại sao con người lại bị ngăn cách? Và, tôi lấy khát vọng thống nhất đất nước làm chủ đề bài hát.


Đối với riêng tôi, "Xa khơi" còn liên quan đến một kỷ niệm đẹp. Yêu nhau mà không được ở cạnh nhau, sợi dây liên lạc giữa hai người chỉ là MSN, Yahoo và webcam. Điện thoại thì không gọi được nhiều, chỉ có cách chat chit thôi. Một hôm đang chat, tự dưng thấy những con chữ sau hiện ra:

Nắng tỏa chiều nay
Chiều tỏa nắng đôi bờ anh ơi
Gió lộng buồm mây ươm chân trời
Biển lặng sóng thuyền em dong khơi


Lặng cả người. Em đang hát cho tôi nghe đấy, có phải không? Lúc ấy thèm được ở bên cạnh em thế, thèm được nghe em nói chỉ một vài câu thôi. Yêu nhau mà cứ xa nhau thế này thì khổ thật, bài hát nó lại vận vào người, bàng hoàng.

Khoan giọng hò thương anh cách vời
Kìa biển rộng con nục, con măng
Lướt sóng liền đôi bờ tung tăng
Con chuồn còn bay nơi nơi
Con giang chiều gọi bạn đường khơi

Nắng tỏa chiều nay
Thuyền về mái động chiều nay
Nhìn phương Nam con nước vơi đầy thương nhớ
Nhớ thương anh ơi


Cứ thế, từng câu chữ một của bài hát được em gõ ra, lần lượt đến với tôi. Không hát được cho nhau nghe bằng lời, thì đành làm thế chứ biết sao. Tôi cũng biết là em nhớ tôi lắm, em muốn dành cho tôi những niềm vui nho nhỏ. Tôi ở xa, chẳng giúp gì cho em, chỉ có âm nhạc là bạn. Thế là có bao nhiêu version của "Xa khơi", tôi tìm bằng hết, tặng hết cho em...


****

Xa khơi (Nguyễn Tài Tuệ) - Anh Thơ
Download here.

Nắng tỏa chiều nay
Chiều tỏa nắng đôi bờ anh ơi
Gió lộng buồm mây ươm chân trời
Biển lặng sóng thuyền em dong khơi
Khoan giọng hò thương anh cách vời
Kìa biển rộng con nục, con măng
Lướt sóng liền đôi bờ tung tăng
Con chuồn còn bay nơi nơi
Con giang chiều gọi bạn đường khơi

Nắng tỏa chiều nay
Thuyền về mái động chiều nay
Nhìn phương Nam con nước vơi đầy thương nhớ
Nhớ thương anh ơi

Ơi mênh mông sóng xô du thuyền ta xa bờ
Âm vang tiếng hò nhịp chèo ta mong chờ
Thuyền ra xa khơi đưa nhịp chèo nối liền
Đường đi muôn khơi mái chèo chung đôi miền, ơ ... ơ
Mênh mông biển khơi câu hò thương nhớ, nhớ thương
Vang về miền Nam quê ta
Biển dập dìu, biển tâm tình
Biển nói lên lời sóng cả ta chung lứa đôi

Ơi phong ba lướt xô mái chèo ta xa bờ
Phong ba sóng cồn lòng ta luôn mong chờ
Kề vai bên nhau nắng biển cùng mưa nguồn
Kề vai bên nhau em kề bên anh thương, ơ ... ơ
Anh ơi lời ca câu hò thương nhớ, nhớ thương
Vang về cùng anh không xa
Biển rộng ơi, biển chung tình
Biển nói lên lời sóng cả ta chung lứa đôi

Biển nói lên giùm bao ngày thương nhớ, biển ơi
Nhớ thương cách vời, ơi biển chiều nay
Nhớ thương cách vời, ơi biển chiều nay ...

Wednesday, November 09, 2005

With babycute.

exorcute

You could think that we're a nice couple, but unfortunately she's not my girlfriend :-(.

Sunday, October 30, 2005

Giao mua 2.

Giao mùa 2.

Trời đất sang đông mẹ nó rồi.
Ngoài song gió rít đếch thèm thôi.
Chăn đơn gối lẻ càng thêm lạnh
Rượu nhạt trà suông chán mớ đời.
Tiên sư Bắc Đẩu gây xa cách
Bố tổ Nam Tào khiến chia phôi.
Thêm đôi ba chén anh choàng tỉnh
Ngật ngưỡng leo thang hỏi tội trời.


5:34 , 18/11/2003.

Thursday, October 13, 2005

Giao mua

Giao mùa

***

Hà Nội giờ
có gì lạ không em?
Sắp sang đông,
nắng vàng có nhạt?
Gió bấc về
đẩy mùa thu đi mất
Chân bước một mình
em lạnh lắm không?

Anh ở bên này
canh cánh trong lòng
Em nhỏ bé
mà đời thì quá rộng
Chỉ lo em
bơ vơ lạc lõng
Bao nỗi vui buồn
Chẳng thể sẻ chia.

Khó khăn này
rồi cũng qua đi
Những lúc cô đơn
em đừng có khóc
Vắng anh rồi
lấy ai lau nước mắt.
Mất chỗ gục đầu,
người an ủi cũng không.

Em nhớ giữ mình
trong cái lạnh mùa đông.
Khoác áo ấm,
sợ đếch gì gió bấc
Đợi ngày mai
một ngày giao mùa khác.
Anh sẽ về
cùng cánh én báo xuân.


3h07' sáng, 4/11/2004